Từ sự việc đau lòng học sinh lớp 5 nhảy lầu tự sát, ngẫm lại sứ mệnh của người thầy

Giúp NTDVN sửa lỗi

Vào lúc 15h14 ngày 4/6/2020, sau hai tiết học tiểu luận, Mâu Khả Hinh (Miao Kexin), một học sinh lớp 5 tại Trường tiểu học Kim Đàn Hà Tân (Jintan Hebin) ở Thường Châu, Giang Tô, đã chạy ra khỏi lớp học, trèo lên lan can và nhảy xuống từ tầng bốn tự sát.

Mâu Khả Hinh đã viết trong bài văn của mình rằng câu chuyện về Bạch Cốt Tinh trong Tây Du Ký đã minh họa: "Trong xã hội ngày nay, có những người nhìn bề ngoài thì thiện lương, nhưng nội tâm lại là âm ám. Bọn họ sẽ lợi dụng đủ loại thủ đoạn hèn hạ và âm mưu quỷ kế, để đạt được mục đích đen tối của mình".

Mâu Khả Hinh.
Mâu Khả Hinh. (Internet)

Nhưng sau khi đọc bài luận của Mâu Khả Hinh, cô giáo đã chỉ trích cô bé là thiếu "năng lượng tích cực", hơn nữa còn sử dụng bút đỏ để làm nổi bật những chỗ không hài lòng có ý "truyền năng lượng tiêu cực".

Sau khi đọc bài luận của Mâu Khả Hinh, cô giáo đã chỉ trích cô bé là thiếu "năng lượng tích cực", hơn nữa còn sử dụng bút đỏ để làm nổi bật những chỗ không hài lòng.
Sau khi đọc bài luận của Mâu Khả Hinh, cô giáo đã chỉ trích cô bé là thiếu "năng lượng tích cực", hơn nữa còn sử dụng bút đỏ để làm nổi bật những chỗ không hài lòng. (Tổng hợp từ ảnh mạng)

Kết quả là, sau hai tiết học tiểu luận, Mâu Khả Hinh đã chạy ra khỏi lớp học, trèo lên lan can và nhảy lầu tự sát.

Chúng ta không biết tình hình chính xác vào thời điểm đó, không biết nỗi bi thương và tuyệt vọng của cô bé, không biết cha mẹ cô đối mặt với những chỉ trích và đau xót như thế nào, cũng không biết vị giáo viên kia có cảm thấy hối hận và thương tâm hay không.

Trong “Sư thuyết” của Hàn Dũ có câu rằng: “Sư giả, sở dĩ truyền đạo, thụ nghiệp, giải hoặc dã”. Nghĩa là người làm thầy là người truyền đạo, truyền nghề và hoá giải những điều còn mê hoặc. Đạo làm thầy không đơn giản chỉ là làm một người thợ dạy học, mà còn phải truyền thụ cho học sinh đạo lý đối nhân xử thế và phẩm chất quý giá là chủ động học hỏi. Làm thầy không chỉ là một công việc, mà còn là một phần tình yêu, một phần sứ mệnh, và một phần trách nhiệm.

Giáo viên người Đài Loan Ngô Vĩ Trung (Wu Weizhong) từng có bài viết trên Internet với tiêu đề: "Tôi, muốn trở thành một giáo viên như vậy!" Sau khi đọc nó, nhiều người cảm thấy vô cùng kính trọng và cảm động. Không biết rằng các giáo viên ở Trung Quốc đại lục đã từng đọc nó chưa, cũng không biết rằng giáo viên của em Mâu Khả Hinh đã từng đọc nó chưa?

Làm thầy không chỉ là một công việc, mà còn là một phần tình yêu, một phần sứ mệnh, và một phần trách nhiệm.
Làm thầy không chỉ là một công việc, mà còn là một phần tình yêu, một phần sứ mệnh, và một phần trách nhiệm. (Public Domain Pictures)

Bài viết này, có lẽ đối với người làm thầy sẽ có chút thể ngộ, đối với người làm cha mẹ sẽ có thêm gợi ý, đối với học sinh cũng có chỗ trợ giúp.

Dưới đây là bài viết của giáo viên Ngô Vĩ Trung, ông là giáo viên tại một trường dạy nấu ăn tư nhân ở Đài Bắc, Đài Loan: "Tôi, muốn trở thành một giáo viên như vậy!" - Đây cũng chính là 6 tuyên ngôn sứ mệnh của một giáo viên:

***

Giá trị của một giáo viên

Đối với tôi...

Giá trị của một giáo viên, không nằm ở số lượng huy chương mà anh ấy có được, bao nhiêu năm tích lũy bằng cấp, hoặc giảng dạy tại một trường danh tiếng, thậm chí cũng không nằm ở học sinh của anh ấy có thành tích học tập hoặc thành tựu trong tương lai;

Giá trị của một giáo viên, tôi nghĩ rằng, nằm ở cách anh ta đặt cược tính mệnh của mình vào học sinh, nằm ở việc anh ta được nhớ và đề cập như thế nào, và cách anh ta tạo ra một viễn cảnh rộng lớn cho học sinh của mình ra sao.

Giá trị của một giáo viên có lẽ nằm ở cách anh ta đặt cược tính mệnh của mình vào học sinh, nằm ở việc anh ta được nhớ và đề cập như thế nào, và cách anh ta tạo ra một viễn cảnh rộng lớn cho học sinh của mình ra sao.
Giá trị của một giáo viên có lẽ nằm ở cách anh ta đặt cược tính mệnh của mình vào học sinh, nằm ở việc anh ta được nhớ và đề cập như thế nào, và cách anh ta tạo ra một viễn cảnh rộng lớn cho học sinh của mình ra sao. (Pikrepo)

Kể từ khi tôi bước chân vào thế giới giáo dục cách đây một năm rưỡi, bản thân đã trải qua rất nhiều sự va chạm và sắp xếp lại nhiều ý tưởng. Tại nơi dạy học, tôi vừa một mặt lên lớp, một mặt suy tư, không ngừng tự hỏi: "Tôi rốt cuộc đối đãi với bản thân mình như thế nào về thân phận một giáo viên?".

Trên lớp học, tôi thường đặt câu hỏi cho các em học sinh "Tôi là ai?", để trẻ khám phá, ý thức về bản thân và sau đó đặt mục tiêu cho mình; nhưng là một giáo viên, tôi ý thức về bản thân mình như thế nào?

Từ những ngăn trở và bất lực, thành tích và niềm vui trong khoảng thời gian này, tôi dần tìm ra vị trí và giá trị của bản thân mình, và dần dần biết tôi muốn trở thành một người giáo viên như thế nào. Vẻn vẹn chỉ có "6 tuyên ngôn sứ mệnh" này là tôi muốn dành cho tất cả học sinh trong quá khứ, hiện tại và tương lai của tôi:

1. Tràn ngập tình yêu, tràn ngập sự ấm áp

Mỗi một giáo viên, đều có một đặc sắc riêng.

Có giáo viên, khi bạn tiếp cận, bạn sẽ cảm nhận được kiến ​​thức sâu sắc của anh ấy, cảm thấy bạn có thể hỏi anh ấy tất cả mọi thứ;

Có giáo viên, khi bạn tới gần anh ấy, bạn sẽ cảm thấy e ngại, uy thế của anh ấy ngời ngời, hễ bạn làm gì đó sai, bạn sẽ phải run sợ;

Có giáo viên, khi bạn gần gũi với anh ấy, bạn sẽ cảm thấy vui vẻ, anh ấy sẽ luôn mang lại tiếng cười, anh ấy có thể đảo ngược bầu không khí và biến bi kịch trong giây lát trở thành hài kịch;

Còn tôi, tôi hy vọng rằng khi bạn đứng bên cạnh tôi, bạn sẽ biết rằng tôi yêu bạn.

Tôi hy vọng rằng khi tôi đến gần bạn, bạn sẽ cảm thấy ấm áp, cảm thấy được yêu thương và hỗ trợ.

Tôi hy vọng rằng khi tôi đến gần bạn, bạn sẽ cảm thấy ấm áp, cảm thấy được yêu thương và hỗ trợ.
Tôi hy vọng rằng khi tôi đến gần bạn, bạn sẽ cảm thấy ấm áp, cảm thấy được yêu thương và hỗ trợ. (Irina Flickr - Public Domain)

Mọi người có thể chất vấn về phương pháp giảng dạy của tôi, kỹ năng của tôi, thậm chí có thể chất vấn về nhân phẩm của tôi, nhưng tôi không thể để mọi người nghi vấn về tình yêu của tôi dành cho bạn.

Tuy nhiên, xin đừng lạm dụng hay chà đạp tình yêu của tôi dành cho bạn. Nếu như, vì tình yêu của tôi, không thể giúp bạn trưởng thành, không khiến bạn không thể đối mặt với những thách thức và áp lực cần thiết, thì đó là thất bại của tôi. Nếu đến mức như vậy, thì tôi sẽ nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, thu hồi lại tình yêu ấy, buộc bạn phải trưởng thành.

Tình yêu của tôi là phức tạp, và có cấp độ...

Trong tình yêu này, có chờ đợi, chờ đợi bạn chuẩn bị kỹ càng, để cho tôi đồng hành cùng bạn một đoạn; trong tình yêu này, có sự bao dung, tha thứ cho lỗi lầm của bạn trong những lần vấp ngã; trong tình yêu này, có sự kỳ vọng, mong bạn sẽ không ngừng thử thách bản thân và trưởng thành.

2. Chân tình bộc lộ, không đùa giỡn tâm cơ

Một người bạn đã từng nói với tôi: "Đối đãi học sinh, không nên quá sớm vén át chủ bài; Hãy giấu một tay, hãy chơi tâm cơ, hãy để học sinh chạm không được bạn, bởi vì khi bạn bị học sinh thăm dò, bạn liền sẽ bị học sinh xem thường".

Tôi tôn trọng bạn của mình, nhưng tôi không thể đồng tình với anh ấy.

Tôi, quả thực là... có bao nhiêu thì nói bấy nhiêu. Tôi sẽ không che giấu điểm yếu của mình, tôi không ngại bộc bạch bản thân mình. Có lẽ rất ít giáo viên sẽ để lộ những khuyết điểm của họ, hoặc kể lại những chuyện không hay trong quá khứ cho học sinh nghe. Một số người sẽ sợ rằng các sinh viên sẽ coi thường họ, cảm thấy giáo viên như họ thì thật tệ. Nhưng tôi không sợ, tôi chỉ muốn cho bạn biết rằng tôi đã từng rất tệ, thậm chí còn tệ hơn bạn. Ngay cả bây giờ, tôi vẫn thường cảm thấy rằng mình chưa tốt.

Rốt cuộc, giáo viên cũng là con người. Tuy nhiên, chỉ vì chúng ta đã trải qua thất bại và vấp ngã mà chúng ta có thể biết được giá trị của việc đứng dậy và bước đi.

Tôi tin rằng các học sinh sẽ không coi thường giáo viên vì họ nhìn thấy một mặt chân thực của giáo viên, ngược lại sẽ càng thêm tôn trọng anh ấy hơn vì anh ta đã trung thực đối mặt với tất cả những mặt tốt và mặt xấu của mình.

Tôi tin rằng các học sinh sẽ không coi thường giáo viên vì họ nhìn thấy một mặt chân thực của giáo viên, ngược lại sẽ càng thêm tôn trọng anh ấy hơn vì anh ta đã trung thực đối mặt với tất cả những mặt tốt và mặt xấu của mình.
Tôi tin rằng các học sinh sẽ không coi thường giáo viên vì họ nhìn thấy một mặt chân thực của giáo viên, ngược lại sẽ càng thêm tôn trọng anh ấy hơn vì anh ta đã trung thực đối mặt với tất cả những mặt tốt và mặt xấu của mình. (Pikrepo)

Và khi tôi buồn tôi có thể khóc thút thít, vui vẻ liền mỉm cười, và sẵn sàng chia sẻ sự yếu đuối hay đắc ý của chính mình, tôi thấy rằng các học sinh cũng tự nhiên thể hiện mình hơn.

Bởi vì xuất phát từ một cái gì, sẽ làm xúc động cái đó: Xuất phát từ đầu, sẽ xúc động đầu; Xuất phát từ tâm, sẽ xúc động tâm; Xuất phát từ chân thành, cũng sẽ xúc động chân thành, đồng thời được chân thành đáp lại.

3. Luôn bên bạn và không bao giờ bỏ cuộc

Một ngày nọ, một học sinh lên sân khấu phát biểu trong buổi lễ tốt nghiệp. Cậu nói: "Em muốn cảm ơn thầy giáo, vì gần đây thầy đã lãng phí rất nhiều thời gian, ban đêm đều ở lại cùng chúng em làm đề án".

Tôi ngay lập tức trả lời cậu: "Học trò thân yêu, em không thể "lãng phí" thời gian của ta, bởi vì thời gian của ta, vốn là hoàn toàn thuộc về các em. Nếu ta không "lãng phí" vì các em, thì còn có thể "lãng phí" cho ai đây?"

"Học trò thân yêu, em không thể "lãng phí" thời gian của ta, bởi vì thời gian của ta, vốn là hoàn toàn thuộc về các em. Nếu ta không "lãng phí" vì các em, thì còn có thể "lãng phí" cho ai đây?"
"Học trò thân yêu, em không thể "lãng phí" thời gian của ta, bởi vì thời gian của ta, vốn là hoàn toàn thuộc về các em. Nếu ta không "lãng phí" vì các em, thì còn có thể "lãng phí" cho ai đây?" (Pikrepo)

Tôi không thể làm cho tất cả các bạn đều thích tôi, nhưng tôi muốn cho bạn biết rằng tôi sẽ ở đó khi bạn cần. Tôi sẽ không bỏ rơi một "bạn" nào, miễn là bạn có lời nhắn bất cứ lúc nào, tôi có thể bỏ mọi thứ để nói chuyện với bạn và lắng nghe những tâm sự của bạn.

Tôi mong muốn được nhìn thấy từng học trò khác biệt, dụng tâm hiểu được câu chuyện của mỗi trò, tôn trọng từng ý tưởng, vì các trò mà có thể mềm mỏng, hòa đồng theo cách khiến các trò thoải mái.

Từ khi trở thành giáo viên, tôi dần nhận ra điểm yếu của mình, đó là khi thấy bạn chán nản và lạc lối, tôi cũng sẽ cảm thấy khó chịu. Tôi nghĩ điều này là do bản thân tôi đã trải qua giai đoạn tuổi trẻ đầy mâu thuẫn này.

Đây phải là một quá trình cần thiết cho tất cả mọi giáo viên. Kiên nhẫn với vui, giận, yêu và nỗi sợ được bao quanh bởi những đứa trẻ, học cách kiềm chế nỗi đau và dõi theo từng đứa trẻ lớn lên, đồng hành để tìm thấy sức mạnh bên trong chúng.

4. Nhìn thấy điều tốt của bạn và muốn bạn trở nên tốt hơn

Vào đầu mỗi học kỳ, tôi sẽ luôn đặt ra các mục tiêu và kỳ vọng cho các học sinh, nhưng tôi sẽ không thỏa mãn với kỳ vọng này ...

Nếu đối với bạn kỳ vọng là không được hồi hộp khi nói trên sân khấu, thì tôi sẽ yêu cầu bạn tự tin hơn; nếu kỳ vọng với bạn là lên kế hoạch cho mọi việc tỉ mỉ hơn, thì tôi sẽ yêu cầu bạn tỉ mỉ linh hoạt hơn nữa; nếu kỳ vọng với bạn là học được khả năng lãnh đạo, thì tôi sẽ yêu cầu bạn biết quan tâm hơn.

Nói tóm lại, ngoài sự mong đợi của bạn về bản thân, tôi sẽ yêu cầu bạn "thêm một chút nữa".

Tôi đã từng nói với các học sinh rằng:

"Điều khó chịu nhất đối với tôi là bạn để khả năng của mình bị hoang vu, hay để những khả năng tiềm ẩn của bạn bị chôn vùi bởi bất kỳ lý do nào đó, và coi cơ hội tự chủ là cơ hội hư thối.

Khi bạn làm hỏng khả năng của mình, coi thường những khả năng bạn có trong tay và quên đi những cơ hội trên thân, tôi sẽ không thể nào an tâm, sẽ không thoải mái".

Điều khó chịu nhất đối với tôi là bạn để khả năng của mình bị hoang vu, hay để những khả năng tiềm ẩn của bạn bị chôn vùi bởi bất kỳ lý do nào đó, và coi cơ hội tự chủ là cơ hội hư thối.
Điều khó chịu nhất đối với tôi là bạn để khả năng của mình bị hoang vu, hay để những khả năng tiềm ẩn của bạn bị chôn vùi bởi bất kỳ lý do nào đó, và coi cơ hội tự chủ là cơ hội hư thối. (Pxhere)

Vì vậy, tôi hứa với bản thân mình rằng, tôi sẽ mang đưa ra những điều tốt đẹp nhất trong bạn. Tôi sẽ nhìn thấy những điểm sáng của bạn và nhận ra tiềm năng của bạn. Tôi sẽ sử dụng tất cả các loại phương pháp, kiên nhẫn từ các góc độ để đột phá con người vô cảm và giới hạn của bạn.

Rốt cuộc, nếu có thể tốt hơn, tại sao bạn lại muốn buông xuôi? Nếu có thể nghiêm túc, tại sao bạn lại chán chường? Nếu bạn có thể bay, tại sao lại phải bò?

Tôi hy vọng bạn nghiêm túc đối đãi với bản thân mình, dũng cảm đối diện với nỗi sợ hãi trong tâm thay vì cố gắng trốn tránh. Bởi vì tôi nghĩ rằng sự can đảm không phải là sợ làm những gì bạn đã từng làm, mà phải thừa nhận rằng bạn vẫn sẽ sợ, nhưng bạn sẵn sàng đối mặt với nỗi sợ này và nhìn chằm chằm vào nó bằng mắt.

5. Học tập khiêm nhường

Hơn hai tháng sau khi chính thức bước vào giảng dạy, tôi đã viết một bài báo "15 điều học sinh dạy tôi", câu đầu tiên bắt đầu có nội dung: "Tôi nghĩ rằng, tôi đã đến để dạy học sinh, nhưng thật tình không biết rằng, điều đầu tiên tôi làm, lại là học tập".

Tôi luôn cảm thấy rằng trong hành trình làm giáo viên của mình, thành phần "dạy" là rất ít, mà chiếm tỷ lệ lớn hơn, đó chính là "học". Tôi thường học hỏi từ học sinh, học từ những giáo viên xuất sắc và "học lỏm" từ mọi thứ xảy ra trong lớp học.

Tôi luôn cảm thấy rằng trong hành trình làm giáo viên của mình, thành phần "dạy" là rất ít, mà chiếm tỷ lệ lớn hơn, đó chính là "học".
Tôi luôn cảm thấy rằng trong hành trình làm giáo viên của mình, thành phần "dạy" là rất ít, mà chiếm tỷ lệ lớn hơn, đó chính là "học". (Pexels)

Cuối mỗi tiết học, tôi luôn mời các em cho tôi một chút phản hồi, bởi vì có thể nhìn thấy bản thân mình qua những con mắt khác nhau, đó là một niềm hạnh phúc. Đồng thời, tôi cũng sẽ cho các em một số phản hồi và nói với chúng những gì tôi đã học được từ chúng.

Trong thời đại ngày nay, ngày càng có nhiều trường đại học hàng đầu trên thế giới sẵn sàng chia sẻ video bài giảng của các giáo sư nổi tiếng trực tiếp trên Internet, ngày càng có nhiều người sẵn sàng chia sẻ các ý tưởng hoặc thậm chí không tiếc công khai tiết lộ kiến ​​thức của họ. Nếu giáo viên vẫn khăng khăng phương thức giảng dạy "quyền uy" ở trên đối với dưới, tôi nghĩ rằng đó là một loại ngạo mạn và thiếu hiểu biết, bởi vì họ không biết điện thoại thông minh trong tay học sinh, có khi chúng còn biết nhiều hơn nhiều so với giáo viên trong trường.

Kiến thức không phải để thấm nhuần, mà là để chia sẻ; cuộc sống không phải để thể hiện quyền uy, mà là để lưu thông.

Trong hai tháng qua, tôi đã học được rất nhiều từ các học sinh của mình. Tôi đã học được từ chúng giá trị của nụ cười lạc quan, cảm giác vinh dự, can đảm "nổi loạn", tầm quan trọng của tinh thần trách nhiệm, thậm chí cả cách học tha thứ cho những người đã làm tổn thương mình, học cách xin lỗi một cách duyên dáng và tôn trọng từng người khác nhau.

Mặc dù tôi nhiều tuổi hơn rất nhiều so với học sinh của mình, nhưng tôi không bao giờ coi chúng như trẻ con, mà coi chúng như người lớn, bởi vì chúng đều có những trải nghiệm sống độc đáo, và chúng đều là những người mà tôi có thể học hỏi.

Tôi không bao giờ coi chúng như trẻ con, mà coi chúng như người lớn, bởi vì chúng đều có những trải nghiệm sống độc đáo, và chúng đều là những người mà tôi có thể học hỏi.
Tôi không bao giờ coi chúng như trẻ con, mà coi chúng như người lớn, bởi vì chúng đều có những trải nghiệm sống độc đáo, và chúng đều là những người mà tôi có thể học hỏi. (Pickpik)

Vì vậy, tôi thường nói với các học sinh của mình: "Tôi muốn học cùng các bạn, và tôi tin rằng tôi sẽ không thua các bạn!"

6. Không hoàn mỹ và không có ý định hoàn mỹ

Trong quá trình đồng hành cùng học sinh, tôi dần dần thấy rằng mình không thể làm tốt mọi thứ, xử lý tốt mọi chi tiết, cũng không thể xử lý tốt cảm xúc và tình trạng của tất cả học sinh.

Trong hơn một năm làm giáo viên, điều làm tôi xấu hổ nhất là phải thừa nhận rằng: Tôi không hoàn hảo, ngay cả tôi dốc sức ứng phó, vẫn không thể nào hoàn mỹ trong cuộc sống này.

Mỗi từng sự việc xảy ra trong học kỳ, sẽ là kỷ niệm của cả đời tôi. Vào ngày cuối cùng của học kỳ, tôi đã mời tất cả học sinh chia sẻ phản hồi của họ với giáo viên và bạn cùng lớp. Khi mọi người đều nói những lời tích cực, thì một đứa trẻ nói: "Học kỳ này, người tôi ghét nhất là thầy giáo Vĩ Trung, vì thầy rất lạnh lùng và hung dữ đối với tôi, điều đó khiến tôi không tự tin, và tôi nghĩ rằng thầy giáo không quan tâm đến tôi".

Tôi đã bị sốc, giống như các cơ quan nội tạng của tôi đã bị trúng đạn pháo nặng, và rất khó để chữa lành. Ngoài việc phá nát ảo tưởng của tôi về hình ảnh một giáo viên đẹp, còn giúp tôi hóa giải được sự tự lừa dối ngu ngốc trong lòng mình.

Ngoài việc phá nát ảo tưởng của tôi về hình ảnh một giáo viên đẹp, còn giúp tôi hóa giải được sự tự lừa dối ngu ngốc trong lòng mình.
Ngoài việc phá nát ảo tưởng của tôi về hình ảnh một giáo viên đẹp, còn giúp tôi hóa giải được sự tự lừa dối ngu ngốc trong lòng mình. (Pikist)

Sau khi dành một chút thời gian để bình tĩnh lại, tối hôm đó tôi đã viết một bức thư cho đứa trẻ, trong đó tôi đã viết một đoạn:

"Tôi muốn cảm ơn em. Cảm ơn em đã cho tôi biết cảm giác của em. Nói lên sự thật là không hề dễ dàng, thật sự rất can đảm. Nếu hôm nay em không nói điều đó, thì tôi sẽ luôn chìm trong bóng tối, tôi không biết rằng những gì tôi đã làm đã mang lại cho em một nỗi ám ảnh lớn như vậy. Bởi vì em sẵn sàng nói điều đó hôm nay, cho tôi cơ hội nhìn thấy những thiếu sót của bản thân, giúp tôi giữ gìn sự khiêm tốn, để cho tôi tiếp tục trưởng thành.

Tôi cũng muốn xin lỗi em. Tôi xin lỗi vì tôi đã không cảm nhận được cảm xúc của em, sự dày vò mà em phải chịu. Tôi cảm thấy rất có lỗi vì tôi tự hào là một giáo viên yêu thương và chăm sóc học sinh, nhưng điều đó không khiến em cảm thấy được hỗ trợ".

Sau sự cố này, tôi không còn theo đuổi sự hoàn mỹ.

Sự hoàn mỹ không phải là mục tiêu của tôi, bởi vì tự cho mình hoàn hảo, sẽ rất khó giữ được sự khiêm tốn. Người cho mình hoàn mỹ, sẽ không thể trưởng thành. Người cảm thấy mình còn chỗ thiếu sót, mới có thể dần lớn lên.

Mặc dù nó không hoàn mỹ, nhưng nó vẫn tràn đầy sức mạnh, không dám buông xuôi; mặc dù không hoàn mỹ, nhưng hôm nay sẽ cố gắng tốt hơn hôm qua. Đây là kỳ vọng của tôi về bản thân mình.

6 điều này sẽ không chỉ dành riêng cho học sinh của tôi, mà là điều mà tôi sẽ luôn tự nhắc nhở bản thân mình. Chỉ cần thân vẫn làm thầy giáo, tôi sẽ không từ bỏ, không thay đổi tuyên ngôn sứ mệnh của mình!

Quỳnh Chi
Theo secretchina.com

Văn hoá Giáo dục


BÀI CHỌN LỌC

Từ sự việc đau lòng học sinh lớp 5 nhảy lầu tự sát, ngẫm lại sứ mệnh của người thầy