Có một loại cảnh giới nhân sinh bao hàm một chữ 'Nghĩa'

Giúp NTDVN sửa lỗi

Cuốn tiểu thuyết Tam quốc diễn nghĩa" đã cho chúng ta chứng kiến rất nhiều câu chuyện cảm động thể hiện một chữ "Nghĩa". May mắn thay, trong cuộc sống đời thực chúng ta vẫn còn bắt gặp rất nhiều những câu chuyện cảm động tương tự như vậy.

Quan Vân Trường vì nghĩa thả Hoàng Trung

Hàn Huyền thấy Dương Linh thua trận, kinh hãi vô cùng, liền sai Hoàng Trung ra đánh. Huyền lên mặt thành đứng xem. Trung cắp đao lên ngựa, dẫn năm trăm kỵ binh vượt qua cầu treo. Vân Trường thấy một lão tướng xông ra biết là Hoàng Trung, cũng dàn năm trăm quân của mình thành hàng chữ nhất, rồi cắp ngang thành long đao ghìm ngựa hỏi:

- Tướng kia có phải là Hoàng Trung đó không?

Trung đáp:

- Đã biết tiếng ta, sao dám xâm phạm bờ cõi của ta?

Vân Trường nói:

- Ta lại đây chỉ cốt lấy đầu ngươi đó thôi!

Nói đoạn, xông vào chiến đấu, hơn một trăm hiệp chưa phân thắng bại. Hàn Huyền sợ Hoàng Trung túng thế, vội khua chiêng thu quân. Hoàng Trung dẫn quân vào thành. Vân Trường cũng rút quân lui, cách thành mười dặm hạ trại.

Vân Trường nghĩ thầm rằng:

“Lão tướng này, tiếng đồn không sai, đánh nhau tới hàng trăm hiệp không sơ hở chút nào. Ngày mai ta sẽ dùng kế đà đao, quay lưng lại chém mới xong”.

Hôm sau, cơm sáng no nê, Vân Trường lại đến khiêu chiến. Hàn Huyền ngồi trên mặt thành, sai Hoàng Trung ra ngựa. Trung lại dẫn vài trăm quân kỵ mã vượt cầu treo ra đánh nhau với Vân Trường, tới năm sáu chục hiệp mà vẫn chưa phân được thua. Quân hai bên vỗ tay hoan hô ầm ĩ. Trống đang thúc dồn dập thì Vân Trường quay ngựa chạy về, Hoàng Trung đuổi theo. Vân Trường sắp sửa quay đao chém vật lại, bỗng nghe sau lưng “huỵch” một tiếng, vội ngoảnh lại thấy Hoàng Trung bị ngựa sa chân trước, ngã lăn xuống đất. Vân Trường liền quay ngựa lại, hai tay giơ thanh long đao thét lớn:

- Ta hãy tha tính mạng cho ngươi, mau mau về đổi ngựa khác ra đánh nữa.

Hoàng Trung vội vàng đứng dậy, nhảy lên ngựa chạy tế vào thành, Hàn Huyên kinh hãi, hỏi nguyên nhân, Trung thưa:

- Con ngựa này lâu nay không ra trận mạc, cho nên lỡ xảy ra làm vậy.

Huyền hỏi:

- Ngươi bắn tên trăm phát trăm trúng, làm sao không bắn?

Trung đáp:

- Ngày mai đánh nữa, tôi sẽ giả vờ thua, dử y đến bên cầu treo mà bắn.

Hoàng Trung vì nghĩa nương tay Vân Trường

Huyền đưa con ngựa xám của mình cho Hoàng Trung. Trung bái tạ trở ra, trong bụng nghĩ thầm:

“Hiếm người được nghĩa khí như Vân Trường! Hắn đã không nỡ hại ta, ta sao nỡ giết hắn? Mà không bắn, thì sợ trái tướng lệnh!”

Suốt đêm nghĩ đi nghĩ lại, Hoàng Trung không biết quyết định bề nào cho phải.

Sáng sớm hôm sau, có tin Vân Trường lại đến khiêu chiến. Trung lĩnh quân ra thành. Vân Trường hai hôm không đánh đổ được Hoàng Trung, bực dọc vô cùng, liền hăm hở ra sức đánh đỡ. Chưa đầy ba chục hiệp, Trung giả thua chạy. Vân Trường đuổi theo. Trung nghĩ ân tình hôm trước, không nỡ bắn ngay, bèn cài đao vào bao và giương cung bắn dây không. Vân Trường né tránh nhưng không thấy có tên bay đến, lại đuổi. Trung lại bắn dây không lần nữa. Vân Trường lại lánh, nhưng vẫn không thấy tên, cho là Hoàng Trung không biết bắn, càng vững dạ đuổi theo.

Khi sắp đến đầu cầu, Hoàng Trung đứng trên cầu, giương cung đặt tên, bắn một phát, tin ngay vào quai mũ Vân Trường. Quân trước mặt reo ầm cả tên. Vân Trường giật mình, đeo cả tên chạy về trại.

Bấy giờ Vân Trường mới biết Hoàng Trung có tài bắn xuyên lá liễu cách xa hàng trăm bước. Bữa nay sở dĩ bắn lên chỏm mũ mình là có ý báo ơn không giết hôm trước đó thôi. (*)

Hai anh hùng gặp nhau, khâm phục vũ dũng và khí độ của nhau. Khi đối thủ gặp rủi ro thì không ngoảnh mặt làm ngơ, đây là một cảnh giới.

Những Vân Trường, Hoàng Trung đời nay

Vào ngày 8 tháng 12 năm 2015, Khu tự trị Cantabria ở miền bắc Tây Ban Nha đã tổ chức cuộc đua xe đạp xuyên quốc gia "Santa Barbara".

Kết thúc trận đấu, Ismael Esteban của Tây Ban Nha xếp thứ 3. Xe đạp của anh gặp sự cố liên tục trong suốt chặng đua, cách vạch đích không xa, khi chỉ còn cách vạch đích 300 m, xe đạp của anh lại bất ngờ bị thủng.

Để hoàn thành chặng đua sau, Esteban đặt chiếc xe đạp của mình lên vai và bắt đầu chạy về phía trước.

Lúc này, đối thủ của anh là Agustin Navarro đã bắt kịp anh từ phía sau. Đây là cơ hội ngàn năm có một, Navarro có thể vượt qua Esteban và giành vị trí thứ 3 mà không cần nỗ lực gì.

Nhưng trước sự ngạc nhiên của mọi người, Navarro không vượt qua Esteban mà đi theo từ từ, để Esteban hoàn thành phần còn lại của cuộc đua trước mặt.

Khi giải thưởng được trao, Esteban nói rằng anh nên tặng lại huy chương đồng của vị trí thứ 3 cho Navarro. Nhưng Navarro từ chối, anh nói rằng những gì anh làm không "nặng" bằng chiếc huy chương đồng.

***

Trong những ngày đầu tiên của giải điền kinh vô địch thế giới 2019 tại Doha, Qatar đã xuất hiện hình ảnh "lay động" hàng triệu khán giả. Do thời tiết quá nóng tại Doha nên nhiều vận động viên bị kiệt sức.

Trên đường chạy tới vạch đích, Jonathan Busby người Aruba kiệt sức nằm ra đường chạy, khi thấy tình huống này Guimar Suncar Dabo của Guinea-Bissau đã quay lại dìu đối thủ về đích. Hai vận động viên sau đó đã cán đích gần như cuối cùng nên không đủ điều kiện vào vòng chung kết, dù vậy cả hai đều rất vui vẻ.

"Tôi hy vọng anh ấy cũng sẽ làm như vậy. Anh ấy nói cảm ơn nhưng do bất đồng ngôn ngữ nên chúng tôi không trao đổi nhiều", người hùng Dabo nói sau khi dìu đối thủ cán đích. Bình luận viên giải đấu phải thốt lên: "Thật là một khoảnh khắc đẹp. Họ không tới đây để du lịch, họ tham dự để trở thành một trong những người cán đích".

Hình ảnh cảm động ở giải điền kinh vô địch thế giới 2019 tại Doha, Qatar

Hay câu chuyện của Abel Mutai (Kenya) với Ivan Fernandez (Tây Ban Nha) trong một cuộc đua điền kinh việt dã chạy xuyên quốc gia, tổ chức tại Tây Ban Nha, hồi tháng 1/2013, cũng mang tới cho chúng ta nhiều bài học về chiến thắng.

Khi chỉ còn cách đích rất gần, Mutai không chạy nữa vì có quá nhiều biển chỉ dẫn khiến anh tưởng mình đã cán đích nên dừng lại. Ivan chạy phía sau nhưng không chớp lấy thời cơ này để về đích, ngược lại anh hét vào tai cảnh báo đối thủ nên chạy tiếp, rằng đích ở trước mặt.

Nhưng khổ nỗi, vận động viên người Kenya lại không hiểu tiếng Tây Ban Nha nên anh vẫn không muốn chạy. Bất đắc dĩ, Ivan buộc phải vừa chạy, vừa đẩy đối thủ của mình cán đích và chấp nhận giành ngôi á quân thay vì tấm huy chương vàng.

Abel Mutai (phải) được đối thủ Tây Ban Nha đẩy về đích. (Ảnh: Internet)

Tại buổi phỏng vấn, một phóng viên hỏi lý do gì khiến Ivan làm vậy. Ivan đáp: “Tôi không xứng đáng giành chiến thắng. Tôi chỉ làm việc cần phải làm. Anh ấy mới là người có quyền chiến thắng. Anh ấy đã vượt trội trong suốt cuộc chạy việt dã và tạo nên một khoảng cách đáng kể mà tôi sẽ không có cơ hội rút ngắn nếu như anh ấy không nhầm lẫn. Ngay khi thấy anh ấy dừng lại, tôi đã biết rằng mình không được phép vượt qua anh ấy”.

Anh nói thêm: "Nếu thắng như vậy, mẹ của tôi sẽ nghĩ sao? Giá trị được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Chúng ta dạy con mình những giá trị gì? Và bạn muốn khích lệ người khác đạt được gì? Hầu hết chúng ta thường lợi dụng điểm yếu của người khác thay vì giúp đỡ họ khắc phục các điểm yếu đó. Tôi muốn thắng nhưng đó phải là thắng lợi làm hài lòng bản thân và tất cả mọi người".

Hành động của Ivan Fernandez không giúp anh có được huy chương vàng, nhưng đổi lại đã giúp anh trở thành người hùng trong mắt công chúng và những câu chuyện thể thao truyền cảm hứng.

May mắn thay, trong cuộc sống đời thực của chúng ta ngày nay vẫn còn những Vân Trường và Hoàng Trung, vẫn còn nhiều những câu chuyện cảm động vì một chữ "Nghĩa" tương tự như vậy.

Cuộc sống là vậy, trước một tình huống xảy ra luôn có rất nhiều ngã rẽ để chúng ta lựa chọn. Cách lựa chọn như thế nào, sẽ nói lên rằng: Bạn là ai, và đang ở cảnh giới nào trong cõi đời này?

(*) Trích "Tam quốc diễn nghĩa" Hồi 53, Bản dịch của Bùi Kỷ, Phan Kế Bính hiệu đính.

Hòa An



BÀI CHỌN LỌC

Có một loại cảnh giới nhân sinh bao hàm một chữ 'Nghĩa'