8 câu chuyện có thật chứng minh động vật cũng có cảm xúc như con người

Giúp NTDVN sửa lỗi

Những câu chuyện đời thực này đã chứng minh rằng động vật, bao gồm cả vật nuôi hay động vật hoang dã đều biết giúp đỡ, sẻ chia và truyền cảm hứng cho mỗi chúng ta.

Hai khán giả cuồng nhiệt

Vào giữa năm 1980, tôi vừa kết thúc một chuyến biểu diễn thành công với ban nhạc của mình ở Luân Đôn (Anh), trong thời gian này, chúng tôi cũng nhận được một hợp đồng khác kéo dài sáu tháng tại The Golden Hat Piano Bar ở Paris. Có một đêm, trước khi đồng hồ điểm 1h00 sáng, đám đông lúc này bắt đầu thưa thớt dần, đột nhiên tôi nhìn thấy một thanh niên mặc quần jean xanh và áo khoác da sáng màu bước vào cùng một người bạn đồng hành nhỏ bé bên cạnh. Anh chọn một bàn gần ban nhạc rồi gọi một ly cocktail cho bản thân và một ly nước cam cho người bạn.

Họ ngồi ngay ngắn và tập trung nghe nhạc. Khi chúng tôi chơi xong, người bạn nhỏ mặc áo yếm, đội mũ lưỡi trai ca rô đỏ cẩn thận đặt cốc nước cam xuống bàn, rồi cả hai vỗ tay rất nhiệt tình.

Chúng tôi không thể chỉ dừng lại ở đó khi có sự xuất hiện đầy bất ngờ của hai vị khách thú vị, những người thưởng thức âm nhạc của nhóm ngay giữa đêm khuya, vì vậy ban nhạc đã chơi thêm nửa tiếng nữa, thỏa mãn niềm vui của những khán giả dù ít nhưng chân thành.

Điều khiến sự kiện này trở thành một dịp đáng nhớ, chính là anh bạn nhỏ đồng hành cùng người thanh niên quần jean. Thực ra, nó là một con tinh tinh!

Có lẽ chuyện này chỉ có ở Paris mà thôi! – Leigh Weston.

Chú mèo đã cứu tôi bằng một chiếc iPad

Chú mèo đã cứu tôi bằng một chiếc iPad
Chú mèo đã cứu tôi bằng một chiếc iPad. (Pikrepo)

Con mèo của tôi - Tiger thường tỏ ra bực bội mỗi khi tôi sử dụng iPad và không chú ý đến nó. Một năm nọ, tôi bị ngã và nằm trên sàn suốt 16 tiếng ngay trong chính ngôi nhà của mình. Vào khoảng thời gian này, tôi không thể di chuyển và lấy điện thoại để kêu cứu. Tiger ở bên cạnh tôi cho đến khi nó chạy thoăn thoắt xuống dưới giường.

Tôi tự hỏi: “Tiger định làm gì?” Trước sự ngạc nhiên của tôi, chú mèo bắt đầu cố gắng đẩy một cái gì đó về phía chỗ tôi đang nằm. Đó là chiếc iPad mà tôi hay dùng, vốn tôi cũng không hề nhận ra nó đã rơi khỏi giường và nằm ở dưới đó. Tiger có thể không biết đó là cái gì, nhưng tôi tin rằng nó biết đây là thứ có thể khiến tôi cảm thấy dễ chịu hơn.

Nhờ sự thông minh của Tiger, tôi đã có thể liên lạc với một người bạn, người này sau đó đã liên hệ với các dịch vụ khẩn cấp. Tôi đã dành tám ngày tiếp theo trong bệnh viện để hồi phục sức khỏe. Khi trở về nhà, tôi đã mua cho Tiger một con cái hồi để tỏ lòng biết ơn. – Ray Betteridge.

Quý ông trong thành phố

Một vài năm trước, sau một buổi sáng dài đi tham quan ở New York, tôi và các con quyết định ngồi trên một chiếc ghế ở Công viên Trung tâm để nghỉ ngơi.

Đột nhiên, con trai tôi chỉ vào một thùng rác gần đó rồi nói: “Nhìn kìa!” Đó là lần đầu tiên trong đời chúng tôi nhìn thấy một chú gấu mèo. Nó tỏ ra thoải mái như ở nhà cho dù đây là một thành phố lớn; nó cũng không để ý đến chúng tôi, chỉ tập trung vào việc tìm kiếm một bữa trưa ngon miệng. Chú gấu mèo nhìn qua một vài lựa chọn trước khi lấy một chiếc bánh sandwich cắn dở và kẹp giữa hai bàn chân.

Có vẻ đã hài lòng với lựa chọn của mình, chú gấu nhảy xuống và thản nhiên ngồi vào một góc trên con đường rải sỏi, cách chỗ chúng tôi ngồi chưa tới một mét. Những đứa trẻ của tôi bị cuốn hút, sự tinh nghịch và vô tư của con gấu đã giúp chúng tôi cảm thấy thư giãn hơn bất kỳ nơi nào khác.

Rồi con gấu liếc nhìn chúng tôi, có lẽ như để trấn an rằng chúng tôi sẽ không ăn cắp bữa trưa của nó. Với những ngón tay khéo léo, nó bóc từng lớp màng bọc thực phẩm cho đến khi chiếc bánh sandwich được mở ra. Sau đó, nó làm tất cả chúng tôi ngạc nhiên. Thay vì bắt đầu ăn, chú gấu quay sang vũng nước mưa gần đó và nhúng tay vào, xoa hai tay dưới nước một lúc, vuốt râu như một quý ông rồi mới thưởng thức bữa ăn của mình. – Elizbeth Strachan.

Bị đẩy ra rìa

Vào năm 2011, tôi nhận nuôi một chú chó dẫn đường mang tên Zeke. Nó là một giống chó Labrador màu đen luôn yêu thương mọi người.
Vào năm 2011, tôi nhận nuôi một chú chó dẫn đường mang tên Zeke. Nó là một giống chó Labrador màu đen luôn yêu thương mọi người. (Pikrepo)

Vào năm 2011, tôi nhận nuôi một chú chó dẫn đường mang tên Zeke. Nó là một giống chó Labrador màu đen luôn yêu thương mọi người. Đáng buồn thay, Zeke có thể trở nên quá phấn khích và nhiệt tình, điều này vô tình lại không hợp với hai con mèo Miến Điện của tôi là Cocoa và Latte.

Một ngày nọ, khi Zeke thực sự làm Latte cảm thấy khó chịu, cô mèo đợi cho đến khi chú chó đi ngủ trước khi trả thù. Latte leo lên một giá sách cao 1.8m ngay phía sau giường của Zeke, rồi tìm đến một chiếc vali đặt trên nóc. Cô mèo đi tới đi lui, dùng toàn bộ cơ thể và sức lực để đẩy chiếc vali xuống chỗ Zeke đang nằm. Chiếc vali rơi xuống, va chạm mạnh với mặt đất và khiến chú chó Zeke giật mình hoảng sợ.

Rất may, Zeke đã kịp chạy thoát trước khi bị vali rơi trúng. Ban đầu, tôi đã nghĩ rằng đó là một tai nạn cho đến khi hai tuần sau đó, cô mèo Latte lại làm chuyện này thêm một lần nữa. Nhận ra điều này, tôi quyết định chuyển giường của Zeke đến một nơi an toàn hơn, và kể từ đó, chú chó tội nghiệp này cũng không còn dám bén mảng tới chỗ của Latte. – Kathryn Beaton.

Tôn trọng và sẻ chia

Vào tháng 6, trong một buổi sáng mùa đông lạnh giá, chúng tôi thức dậy lúc 7h30 sáng và thấy rằng con dê Clarabelle thân yêu đã trở dạ và sinh con. Tuy nhiên, điều không may mắn đã xảy ra khi con của nó mất ngay lúc vừa mới chào đời. Đây là lần mang thai thứ hai của Clarabelle. Năm trước, nó đã mang thai và sinh đôi, nhưng lần này chỉ sinh một nhưng không thành và nó đã rất đau khổ. Clarabelle đứng đó và hướng đôi mắt to buồn bã của nó vào tôi.

Một trong những điều đáng nhớ nhất đối với chúng tôi xảy ra vào buổi sáng đó, những con vật nuôi trong nhà thường xuyên lui tới chuồng để bày tỏ sự tiếc thương và lòng kính trọng đối với Clarabelle cùng đứa con bé bỏng của nó, chúng tôi quyết định đặt tên là Rosie. Mèo đi cùng gà, vịt và tất nhiên là cả những con dê khác.

Người bạn dê thân nhất của Clarabelle là Annie đến đứng cùng hai chú dê con sinh đôi của cô, trong khi Gus và Roddy, những con dê đực thì đứng nhìn qua bãi cỏ từ hàng rào của chúng.

Không có xung đột nào xảy ra và nó trở nên yên tĩnh lạ thường; tất cả các loài động vật đều rất ảm đạm. Con mèo Tabitha của chúng tôi thậm chí còn liếm đứa bé và cọ xát xung quanh Clarabelle, điều này thường sẽ không xảy ra. Trong khi đó, những chú chim lặng lẽ nhìn từ trên cây, cả bầu không khí nặng trĩu đau buồn. Đó là điều mà tôi sẽ luôn ghi nhớ.

Chúng tôi dành cho Clarabelle một không gian yên tĩnh để cô có thể tiếc thương và đau buồn với đứa con mới sinh của mình. Clarabelle không muốn bỏ rơi con. Nó đã lo lắng và “khóc” nhiều ngày, thậm chí cũng không muốn ăn bất cứ thứ gì. Phải mất hai tuần hoặc hơn thì Clarabelle mới trải qua thời kỳ tang tóc. – Tracey Ney.

Sự nhạy cảm của loài heo

Sự nhạy cảm của loài heo
Sự nhạy cảm của loài heo. (Pikrepo)

Nhiều năm trước, chúng tôi có một người Anh thuê phòng tên là John, anh ấy thường bị nhiễm trùng hoặc đau tai. John liên tục phải điều trị cho chứng bệnh này và rất thích thú với việc được xoa tai, vì chúng dường như giúp anh cảm thấy dễ chịu hơn.

Một ngày nọ, con lợn cưng của anh trai tôi – Chloe, đang ở sân trước với John. Khi John đang dần chìm vào giấc ngủ, Chloe chạy lon ton đến và bắt đầu dùng mõm xoa sau tai của John. Anh tỏ ra thoải mái nên Chloe tiếp tục làm nhiệt tình hơn.

Kể từ hôm đó, mỗi khi John nằm xuống, Chloe đều chạy đến xoa tai cho anh. Có lẽ động vật có giác quan thứ sáu và Chloe đã tự nhủ rằng, John cần được xoa tai. – Paula Glennie.

Chú mèo tinh khôn

Chúng tôi nuôi một chú vẹt đuôi dài Chip và một con mèo Goldie, cả hai đã trở thành những người bạn thân thiết, luôn ăn uống và chơi đùa cùng nhau. Lúc đó tôi là thành viên của một tổ chức bảo tồn chim nên chúng tôi thường chăm sóc cho những con chim bị thương. Mèo Goldie đã giúp tôi nuôi dưỡng hàng chục con chim bản địa bị thương và mồ côi, nó không khác gì một người bảo vệ cẩn thận.

Một ngày nọ, chính chú vẹt Chip là “bệnh nhân” cần được Goldie bảo vệ. Tôi đã để lại một bát lớn đựng bột bánh kếp trong bếp. Trong lúc tôi không ở trong phòng, chú vẹt Chip đã nhảy lên bát để nếm thử, nhưng nó không may bị rơi vào và chìm nghỉm. May mắn thay, Goldie đã có mặt kịp thời và úp mặt vào bát để đưa Chip ra ngoài. Chú mèo lau mặt và mỏ của Chip để nó có thể hít thở, trước khi chạy đến chỗ tôi và cảnh báo bằng những tiếng “meo, meo” lớn.

Tôi đi theo Goldie, người cũng dính đầy bột, quay trở lại bếp và tìm thấy một “con búp bê” phủ trong lớp bột dày trên sàn. Sau khi được rửa sạch, lau khô và ủ ấm, Chip đã phục hồi hoàn toàn. Kể từ đó, những chiếc bát luôn được đậy kín, Goldie và Chip vẫn là những người bạn tốt nhất của nhau. – Anne Marr.

Tình yêu của loài chim

Tình yêu của loài chim
Tình yêu của loài chim. (Pikrepo)

Nhiều năm trước, người bạn Julius của tôi đã cứu một con vẹt bị thương ở bên đường và nuôi nó như một con vật cưng. Vì bác sĩ thú y phải cắt cụt một bên cánh của con vẹt, nên tự nhiên nó cũng không thể trở lại được như trước. Chẳng bao lâu, những con vẹt đuôi dài hoang dã bắt đầu ghé thăm và một con chim đực đa tình bằng cách nào đó đã tìm được cách chui vào lồng.

Tôi đặt tên con vẹt bị thương là Cocky. Vì không thể bay, Cocky chỉ biết quanh quẩn trong chiếc lồng nhỏ, trong khi “người bạn đời” của cô cũng sẵn sàng từ bỏ tự do của mình và xây tổ ở sân sau, chống đỡ và bảo vệ Cocky khỏi những chú chim khác. Sau một thời gian, cả hai con vẹt cũng đã có những “đứa trẻ” đầu tiên như một sự kết tinh của tình yêu chân thành. Tuy vậy, “bé” Cocky tinh nghịch nhanh chóng bỏ lại người mẹ và bay nhảy với bố. Trong khi đó, Cocky chỉ quanh quẩn trong lồng và hót lớn cho đến khi cả hai bố con chịu trở về nhà vào mỗi buổi chiều.

Gia đình chim rất hạnh phúc và gắn bó với nhau. Đây đích thực là một bài học về sự tận tâm đối với mỗi người trong chúng ta! – Colin Stringer.

Hoàng Tuấn
Theo rd.com



BÀI CHỌN LỌC

8 câu chuyện có thật chứng minh động vật cũng có cảm xúc như con người